Nhân tiện đang có đà nói về những bọn trí thức lưu manh mình xin nói
kèm luôn thêm một người bạn thân, chiến hữu, cánh hẩu của tay luật sư
đểu Bảo Anh này. Nói về người này là việc làm rất khó khăn do người đó
đã mang tiếng là bạn mình gần 20 năm nay, cũng đã có những lúc tâm sự,
chia sẻ việc này việc khác. Mình chưa từng nhờ vả hay được lợi gì từ
người này mà tình bạn, nếu có thể gọi là vậy, chỉ dựa trên lịch sử chung
chơi với nhau ở Netnam xưa. Người này với mình, ngay từ đầu mình đã
biết là không phải bạn lòng mà chỉ là bạn tiện mượn tiếng nhau cho vui.
Qua chừng đó năm chơi với nhau tới trước khi bạn chuyển sang làm PR thì
nước sông không phạm nước giếng nên cũng không có tranh chấp gì. Thế
nhưng từ lúc bạn làm kinh doanh và có lẽ vì việc kinh doanh cần tạo hình
ảnh mình thấy bạn càng lúc càng bộc lộ những điều mình không chia sẻ
được. Tới gần đây mình thấy những điều bạn nói ra không những mình không
chia sẻ được mà còn không chấp nhận được và vì thế mới đây mình đành
dứt tình chia tay Nguyễn Thanh Sơn. Sự cơ hội, hám lợi, những lời nói
đểu bất chấp kể cả nguyên tắc lập luận chứ chưa kể sự thật của bạn, thái
độ trịch thượng của bạn đối với những người có lòng với đất nước, sự
hợm hĩnh về thành công trong kinh doanh coi đó là cách duy nhất "đóng
góp" cho đất nước trong khi sau bao năm biết bạn mình tin bạn chỉ có một
động cơ duy nhất là tiền. Mọi thứ hào hoa, phong nhã, hoành tráng khác
bạn vẽ ra cuối cùng cũng chỉ để làm tăng hình ảnh để giúp bạn thủ lợi
tốt hơn.
Có nhiều điều mình có thể phàn nàn về bạn nhưng mình
chỉ nói một điều làm mình bức xúc nhất đó là thái độ chống Mỹ, khinh Mỹ,
kỳ thị Mỹ rất lạ của bạn.
Mình nói thái độ của bạn với Mỹ rất
lạ là vì từ lúc mình biết bạn đến nay nguồn gốc của mọi thành công bây
giờ của bạn chính là Mỹ. Khi mình quen bạn, bạn nổi tiếng vì làm cho
(hay là) đại diện thương mại bang Oklahoma. Ngày đó bạn quý Mỹ lắm và
bạn hay đội mũ cao bồi, thắt lưng cao bồi, đi ủng cao bồi mặc quần
jeans. Bạn lúc đó hành xử như ông Mỹ con vào cái thời quý Mỹ đang là
mốt. Mình lúc đó đã gắn bó nhiều với Mỹ, đã là phiên dịch cho đại biện
Mỹ, coi phong cách đó của bạn là thân thiện, dễ gần. Từ đó đến nay bao
năm đan xen vào mọi việc kinh doanh của bạn là Mỹ. Những gì bạn kể ra để
gây ấn tượng với công chúng đều có liên quan không ít thì nhiều đến Mỹ
nhưng lại theo kiểu rất lạ là bạn tỏ ra coi thường Mỹ, giá trị Mỹ, tình
cảm Mỹ mà chỉ khai thác những khía cạnh tiêu cực về Mỹ để bạn như đứng
vượt lên.
Có một điểm này mình đặc biệt lưu tâm và vì thế mình
đưa ra đây công khai nghi ngờ của mình là việc bạn đã học ở Mỹ. Mình
không nghi ngờ bạn có thể đã học một khóa ngắn hạn vài tuần hay cùng lắm
là vài tháng ở Mỹ khi còn làm cho Oklahoma và trước khi gặp mình nhưng
với tư cách là một người rất hiểu hệ thống giáo dục Mỹ mình không tin là
bạn đã học một khóa dài hạn, định nghĩa là một năm trở lên, ở Mỹ. Nhưng
đây là ấn tượng bạn thường xuyên gửi ra cho mọi người. Bạn hay nhắc đến
một ông này nọ là thầy cũ ở Mỹ, về việc từng học xong rồi đi làm, đóng
thuế ở Mỹ xong chán cuộc sống đó nên quyết định đi về. Từ những gì mình
biết về trình độ của bạn mình khẳng định đây không phải là người đã được
nhập học và đào tạo chính thức trong hệ thống giáo dục đại học hay cao
học Hoa Kỳ. Nếu bạn chứng minh mình sai và trưng ra được bằng chứng về
việc có học tập tại một đại học Hoa Kỳ đủ lâu, vì phải học dài hạn có
bằng cấp đàng hoàng người ta mới có lựa chọn được ở lại Mỹ làm việc, và
phải làm việc tối thiểu một năm mới phải lo đóng thuế, mình xin bồi
thường cho bạn đúng cái bạn thích là 10 nghìn đô. Nếu con số này chưa đủ
lớn để bạn có đủ động cơ trưng bằng chứng mình sẵn sàng xem xét mức giá
khác mà bạn có thể chấp nhận được.
Nếu không phải bạn đã từng
học tập tại Hoa Kỳ dài hạn xin bạn từ nay không tiếp tục đưa ra các quan
điểm bài Mỹ, khinh Mỹ, coi thường Mỹ vì việc này tạo ra ấn tượng nguy
hiểm cho công chúng, rằng là một người từng ở sâu trong bộ máy Mỹ, hiểu
Mỹ như thế mà còn chê Mỹ như thế mà còn chửi Mỹ thì Mỹ đúng là tệ thật.
Mình nhắc lại với bạn là thành công của bạn hôm nay, tiền bạc bạn có đều
có gốc từ tình cảm thân ái đoàn kết mà các người bạn Mỹ đã mang đến cho
bạn. Dư luận viên các bạn nói ông Bob Kerrey lên được Thượng nghị sĩ
Mỹ, Thống đốc bang là nhờ vụ thảm sát Thạnh Phong. Bạn đã lên chỗ hiện
nay của bạn cũng nhờ Mỹ. Bạn bán hàng được cho các cơ quan chính phủ
Việt Nam là vì họ nghĩ bạn có lợi thế với Mỹ. Nước Mỹ làm cho bạn bao
việc, cho bạn sự nghiệp, danh tiếng và đủ thứ tốt đẹp khác để bạn luôn
luôn nói cái giọng khích động chống Mỹ. Nếu bạn muốn chống Mỹ thì phải
nghĩ đến lúc Mỹ chống bạn. Bạn gửi con sang Mỹ học đại học mà vẫn tỏ ra
khinh Mỹ thì mình không hiểu đạo đức bạn để đâu.
Mình nhắn gửi
lần này rất hiền lành vì nể tình bạn cũ. Nếu bạn muốn gây một cuộc chiến
một mất một còn bạn cứ gửi lời qua các bạn chung. Mình sẽ cùng bạn dàn
trận ra đánh nhau một trận không nể nang gì, phá tan đời nhau ra đến
kiệt quệ thì thôi. Ngược lại, bạn quay đầu lại nói và làm việc tử tế
mình sẽ quay mặt đi.